Thứ Tư, 10 tháng 1, 2024

 

ĐÊM LỘ DIÊU

Hắn lê bước chậm rãi trên nền cát của bải biển vắng lặng ….. ánh trăng vằng vặc cộng thêm những ánh đèn hiu hắt của những con tàu đánh cá xa xa…. Làm hiện rỏ những dấu chân trên cát…. Như một cặp đang sánh đôi bên nhau….. tâm trạng hắn bồn chồn….. một chut rạo rực…. một chút ham muốn…… đi qua… đi lại…. trên biển vắng không một bóng người….. nhìn lên bờ …. Trên kia…. Một dãy đèn sáng được giăng ngang đang dọi xuống ba cái lều được dựng giữa bải cát…. Như  cái nấm hoang khổng lồ mọc giữa sa mạc… Nơi đó…. Một thằng bạn ơ một lều đang ngủ say… với tiếng ngáy …. Không to lắm… nhưng không hiểu do tiếng ngáy… hay do …. Mà hắn không ngủ được…. ba cái lều… ba người…. Hắn nằm lều chính giữa, thằng bạn nằm lều bên phải…. người ấy một mình nằm lều bên trái…. Cái lều mà hắn cứ quan tâm… để ý …. Và như cứ muốn được đến gần…..cái người mà Hắn có cảm tình từ thời đi học…. Qua mấy chục năm…. Nay mới có dịp đi du lịch , cắm trại cùng nhau….. Dù đã qua một thời gian dài…. Mỗi người có cuộc sống riêng…. Gia đình riêng….. đôi làn có gặp nhau…. Những Hắn chưa bao giờ nghĩ đến và có cảm giác thinh thích người ấy như lúc này….. Có phải do gần 2 năm rồi…. vợ Hăn đã đi xa………

Thế rồi, quanh quẩn trên bải biển một hồi… rồi ngồi nhìn xa xăm….. lại đứng dậy …. Đi qua … đi lại….. Hắn cũng phải trở về lều…. để cố tìm một giấc ngủ…. Hành trình còn dài…. Đêm nay chỉ mới Là đêm thứ hai…. Sợ không ngủ…. rồi không biết đủ sức khỏe để tiếp tục hay không….

Hắn lửng thửng chậm rải quay về lều…. khi đến lều…. nhìn qua lều người ấy….. cửa lều không đóng kín… trong thâm tâm … Hắn nghĩ đến đóng lại dùm …. Khẻo những con muổi hay thiêu thân bay vào lều…..

Khi đứng trước cửa lều người ấy…. nhìn thấy dáng người ây nằm…. miếng lót phủ cả người… lên cả khuôn mặt… như cố tình bảo vệ mình… tự dưng , như có gì lôi cuốn…. Hắn mỏ cửa lều…. chui vào lều…… Người ấy… giật mình…. Bật dậy…. Hắn cũng giật mình… hơi lo lắng …. Sợ phản ứng của người ấy….. Người ấy hất tay hắn cách nhẹ nhàng và lắc đầu…. nhưng khi nhìn vào ánh mắt và bàn tay vuốt nhè nhẹ vào cánh tay … Hắn cảm nhận có gì đó êm ái…. Hứa hẹn… hắn buông tay ra…. Vội vàng ra khỏi lều trong lẳng lặng và kín đáo……

Trở về lều…. Hắn hoang mang…. Không biết người ấy nghĩ gì? Nhưng cũng cảm thấy mơ màng….. thinh thích và hi vọng…….. hi vọng người ấy sẽ hiểu và đap trả tình cảm của mình…. Lòng xôn xao…….tim đập mạnh….. như tiếng sóng vổ ầm ào … ngoài bải biển Lộ Diêu …. Lần đầu tiên hắn đến…

Tự sự …. Trong chuyến đi phượt biển cùng các bạn học….

12/2023

 

NGÀY MAI RỒI MÌNH CŨNG GIÀ

“Thời gian tựa cánh chim bay...........’”

Thời gian tựa cánh chim bay..... nên trôi rất nhanh..... .... cuộc sống đã đi qua gần sấp sỉ  70 năm rồi....  ngồi ngẫm nghĩ lại......Khi còn trẻ  vì áp lực của biết bao công việc trong cuộc sống..... nhiều lúc tôi đã từng trông mong thời gian mau chóng trôi qua... tuổi già mau đến để được an nhàn .... nghĩ ngơi....

Già....... như một liệu pháp để cất đi những gánh nặng.... những áp lực.....mà mình muốn thoát  qua khỏi.......Vậy mà..... rât nhanh.... nay đã đến tuổi gần già....... bắt đầu lại thích nhớ lại những ngày còn trẻ.... những áp lực trong cuộc sống của ngày xưa không còn thấy.... chỉ còn nhớ những gì đẹp đẻ của tuổi thanh xuân trong trí nhớ......

Ngày hôm qua..... bao giờ cũng là những ngày đẹp..... dù đã trãi qua một thòi.... sướng hay khổ.... nhưng ai cũng tiếc nuối những ngày tháng tươi trẻ đã qua......

Nhớ tuổi thơ đầm ấm dưới mái nhà thân thương..... nhớ những người thân yêu : Cha mẹ, Anh chị em.... người vợ thân yêu..... khi được còn quây quần ....... tất cả những điều mà..... thời gian tàn nghiệt đã lấy đi hết cả rồi.....

Cho nên .... tuổi này giờ hay nuối tiếc với những câu than thở : “ mới đó mà đã.......” hoặc “ cứ ngở như mới hôm qua......”

Cho dù ..... cứ mãi nuối tiếc, nhớ nhung bao nhiêu đi nữa thì thời gian vẫn lặng lẻ trôi đi.... nhịp trôi buồn và lạnh lẻo.....

Bởi vậy giờ đây, phải chấp nhận và sống cho thong thả..... nhẹ nhàng...... dù cuộc sống có thế nào......

Thiết nghĩ, càng già .... càng phải an nhiên tự tại trước cuộc sống...... chấp nhận những sa sút  thể xác của hiện tại..... chấp nhận những gì .... còn có được trong hiện tại.....

Thật ra, chúng ta chẳng có kinh nghiệm gì khi sống thời trai trẻ..... thì cho đến hôm nay chúng ta cũng không có kinh nghiệm nào để sống cho tuổi già.....

Nhìn lại những ngày tháng củ đã đi qua..... cố gắng gạn lọc những gì không hay..... không đẹp... không ưng ý..... để thấy cuộc đời đã đi qua được ý nghĩa..... và đối diện với thực tại.....

Cuộc sống rồi cứ thế trôi....không thể níu lại ..... như lời bài hát của NS VTA..... Không còn trong vòng tya nắm giữ của ta......

Hãy sống vui và tích cực trong hiện tại...... Thật không đơn giãn..... nhưng cố gắng..... để an yên và tu tập... buông bỏ..... đon nhận qui luật thời gian để tiếp cận tuổi già một cách thanh thản.....

Chắc chắn rồi ..... Ngày mai rồi mình cũng già........ Tiễng cầu kinh đời đời vẫn vậy.............. được thua thì cũng thế thôi....... hãy nhìn xem vẻ đẹp của đời..... để tạ ơn trên cho ta được sống kiếp này.....

Cảm ơn Nhạc sỉ Vủ Thành An..... những lời nhạc thật ý nghĩa cho tuổi chúng mình........

Vậy hãy sống vui hiện tại..... và yêu cuộc đời này.... làm hành trang cho những năm tháng còn trên cõi đời này.......

Tãn mạn ...... một đêm khó ngủ.......

10/ 2024

Bài đăng phổ biến